Hành trang ngày không đợi ... vẫn về

Hành trang ngày không đợi ... vẫn về

Ngày đó đến không chờ tôi ngỏ ý

Không nhớ gì đến mộng ước của tôi

Hơi thở - tôi trả về cho Thượng đế

Tôi ngỡ của mình mà nào phải thế đâu

 

Cái tên tôi cũng chỉ là hư ảo

Một dòng xinh trên bia đá lạnh băng

Mấy mươi năm cuộc đời giờ trong suốt

Có thật tôi đã vui buồn từng ấy thời gian

 

Tôi đã từng là mẹ những đứa con

Từng ước vọng con tôi thành đạt

Ngày đó đến, con tôi chỉ là chính nó

Không còn là máu thịt của ai kia

 

Tôi đã từng ước vọng trở thành

Không quyền cao thì cũng là người rộng lượng

Yêu thương mọi người lan toả niềm vui

Như một bậc thần tiên hay tu sĩ

Sống thanh cao và đến để giúp đời

 

Tôi cũng từng thấy mình đặc biệt

Có thể cảm thông và rung động, mong manh

Nhưng ngày đó tới tôi cũng chỉ là cát bụi

Như bất cứ ai đã từng ở bên tôi

 

Tôi giật mình có khác chi nhau

Một nắm cát, một linh hồn phiêu bạt

Tôi chỉ là tôi cát bụi tình cờ

Ngọn gió tới và tôi trôi dạt

Vậy tôi sẽ làm hạt cát tự do

Đùa với gió và tung bay khắp chốn

Nhỏ bé thôi mà thanh thản vui tươi

Ngày đó tới tôi không đợi chẳng chờ

Chỉ đơn giản nó tới và tôi biết

 

Hành trang tôi mang sẽ chẳng có gì

Ngoài tự do và rong chơi trần thế

Một nắm cát xinh đã bay nhảy hết mình.

Tôi háo hức xem mình qua cửa chết

Những cơn gió tình cờ đang đón đợi tôi.
 

Tác giả: N.H.

 

 

Nguồn: Nguyễn Hương - Ngày: 14/2/2020 - đăng bởi: QuangPN
QuangPN 05/17/2021 04:41:32 PM

Tag: #Thơ ca



:

----------------