Tránh những cạm bẫy lớn nhất cuộc đời
Cơ bản
Tóm tắt
Nội dung
22/05/2021
Thuộc mục:
Ảnh tiêu đề:
Ẩn ảnhHiện
Tên:
Tránh những cạm bẫy lớn nhất cuộc đời
Thẻ Keywords (67 ký tự):
Tránh những cạm bẫy lớn nhất cuộc đời
Thẻ Description (160 ký tự):
Tránh những cạm bẫy lớn nhất cuộc đời
Thiết lập:Duyệt: Duyệt - Loại tin: Mới - ---Chia sẻ---
Url nguồn:
Tóm tắt (Chỉ viết ngắn gọn ko viết dài quá)

<p>L&ograve;ng tham v&agrave; Nỗi sợ h&atilde;i l&agrave; những cạm bẫy. X&atilde; hội c&oacute; những cơ chế để bạn mắc v&agrave;o những cạm bẫy n&agrave;y. Người gi&agrave;u kh&ocirc;ng l&agrave;m việc v&igrave; tiền.</p>
webID: 139C87
<div>
<p>&ldquo;C&aacute;c con thấy kh&ocirc;ng, b&agrave; Martin v&agrave; hầu hết những người ở đ&acirc;y đều phải l&agrave;m việc cật lực để kiếm một &iacute;t tiền, b&aacute;m v&agrave;o viễn ảnh của một c&ocirc;ng việc bảo đảm, mong chờ một kỳ nghỉ k&eacute;o d&agrave;i ba tuần mỗi năm v&agrave; một số lương hưu bủn xỉn sau mấy chục năm l&agrave;m việc. Nếu điều đ&oacute; l&agrave;m c&aacute;c con thấy hứng th&uacute;, cha sẽ n&acirc;ng lương c&aacute;c con l&ecirc;n 25 xu một giờ&hellip;&rdquo;</p>
<p>&nbsp;</p>
<p>&ldquo;Nhưng đ&oacute; l&agrave; những người l&agrave;m việc chăm chỉ. B&aacute;c đang chế giễu họ &agrave;?&rdquo; T&ocirc;i hỏi.</p>
<p>&nbsp;</p>
<p>Một nụ cười tho&aacute;ng qua tr&ecirc;n gương mặt người cha gi&agrave;u.</p>
<p>&nbsp;</p>
<p>&ldquo;C&oacute; thể những lời n&oacute;i của b&aacute;c nghe c&oacute; vẻ t&agrave;n nhẫn, nhưng b&aacute;c đang cố gắng để c&aacute;c con c&oacute; thể thấy được một c&aacute;i g&igrave; đ&oacute;. Hầu hết mọi người kh&ocirc;ng thấy được những c&aacute;i bẫy m&agrave; họ đang mắc v&agrave;o chỉ v&igrave; tầm nh&igrave;n của họ qu&aacute; hẹp.&rdquo;</p>
<p align="center"><img src="http://chagiauchangheo.songlachinhminh.vn/472584D2003B40A0/86ED3E8AB73C3F69472586DD002C5FD8/$File/75.2_r1_c1.jpg" style="border: 1px solid #dddddd; border-radius: 4px; padding: 5px; width: 80%;"></p>
<p>&nbsp;</p>
<p>Mike v&agrave; t&ocirc;i ngồi ngẩn ra đ&oacute;, kh&ocirc;ng hiểu r&otilde; hết những g&igrave; vừa nghe. Người cha gi&agrave;u n&oacute;i chuyện nghe thật t&agrave;n nhẫn. Tuy nhi&ecirc;n ch&uacute;ng t&ocirc;i c&oacute; thể cảm thấy &ocirc;ng đang rất muốn ch&uacute;ng t&ocirc;i hiểu được một điều g&igrave; đ&oacute;.</p>
<p>Người cha gi&agrave;u mỉm cười. &ldquo;25 xu một giờ nghe c&oacute; vẻ tuyệt đấy chứ? N&oacute; c&oacute; l&agrave;m cho tim c&aacute;c con đập nhanh hơn kh&ocirc;ng?&rdquo;</p>
<p>T&ocirc;i lắc đầu.</p>
<p>&nbsp;</p>
</div>
<p>&ldquo;<b>Th&ocirc;i được 1 đ&ocirc; la một giờ.</b>&rdquo; Người cha gi&agrave;u n&oacute;i c&ugrave;ng với một nụ cười k&iacute;n đ&aacute;o.</p>
<div>
<p>&nbsp;</p>
<p>Tim t&ocirc;i đập mạnh. Tr&iacute; &oacute;c t&ocirc;i muốn h&eacute;t l&ecirc;n: &ldquo;Nhận đi! Nhận đi!&rdquo; T&ocirc;i kh&ocirc;ng thể tin v&agrave;o những g&igrave; m&igrave;nh đang nghe nữa. Nhưng t&ocirc;i vẫn kh&ocirc;ng n&oacute;i g&igrave; cả.</p>
<p>&nbsp;</p>
<p>&ldquo;<b>&Agrave; thế th&igrave; 2 đ&ocirc; la một giờ.</b>&rdquo;</p>
<p>&nbsp;</p>
<p>Bộ &oacute;c v&agrave; tr&aacute;i tim 9 tuổi của t&ocirc;i gần như muốn nổ tung. T&ocirc;i kh&ocirc;ng thể tưởng tượng l&agrave; m&igrave;nh c&oacute; thể kiếm được ngần ấy tiền. T&ocirc;i muốn n&oacute;i &ldquo;v&acirc;ng ạ.&rdquo; T&ocirc;i như thấy r&otilde; trước mắt một c&aacute;i xe đạp mới, một bộ găng b&oacute;ng ch&agrave;y mới v&agrave; sự ngưỡng mộ của bạn b&egrave; khi t&ocirc;i xo&egrave; tiền ra. Nhưng kh&ocirc;ng biết tại sao, t&ocirc;i vẫn im lặng.</p>
<p>&nbsp;</p>
<p>C&acirc;y kem đang chảy xuống tay t&ocirc;i. B&acirc;y giờ chỉ c&ograve;n lại c&aacute;i que v&agrave; ở dưới đất l&agrave; một đống vani v&agrave; s&ocirc;c&ocirc;la m&agrave; lũ kiến rất kho&aacute;i. Người cha gi&agrave;u nh&igrave;n hai đứa trẻ đang chăm chăm ng&oacute; &ocirc;ng, mắt mở to v&agrave; đầu &oacute;c trống rỗng. &Ocirc;ng biết rằng c&oacute; một phần trong ch&uacute;ng t&ocirc;i muốn đồng &yacute; thỏa thuận n&agrave;y. &Ocirc;ng biết trong t&acirc;m hồn của mỗi người đều c&oacute; một phần yếu đuối v&agrave; tham lam m&agrave; người kh&aacute;c c&oacute; thể mua được. V&agrave; &ocirc;ng cũng biết rằng trong t&acirc;m hồn của mỗi người đều c&oacute; một phần mạnh mẽ v&agrave; quyết t&acirc;m kh&ocirc;ng bao giờ mua được cả. Vấn đề chỉ đơn giản l&agrave; phần n&agrave;o mạnh hơn m&agrave; th&ocirc;i.</p>
<div style="border-style: dashed;border-radius: 15px; margin: 5px; padding: 10px; background-color: #FEF9E7;">
<p align="center"><b>&Ocirc;ng biết trong t&acirc;m hồn của mỗi người đều c&oacute; một phần yếu đuối v&agrave; tham lam m&agrave; người kh&aacute;c c&oacute; thể mua được. V&agrave; &ocirc;ng cũng biết rằng trong t&acirc;m hồn của mỗi người đều c&oacute; một phần mạnh mẽ v&agrave; quyết t&acirc;m kh&ocirc;ng bao giờ mua được cả. Vấn đề chỉ đơn giản l&agrave; phần n&agrave;o mạnh hơn m&agrave; th&ocirc;i.</b></p>
</div>
<p>&nbsp;</p>
<p>&ldquo;<b>Th&ocirc;i được rồi, 5 đ&ocirc; la một giờ.</b>&rdquo;</p>
<p>&nbsp;</p>
<p>Bỗng dưng, l&ograve;ng t&ocirc;i chợt lắng lại. Điều g&igrave; đ&oacute; đ&atilde; thay đổi. Lời mời ch&agrave;o trở n&ecirc;n qu&aacute; lớn v&agrave; đ&acirc;m ra lố bịch. V&agrave;o năm 1956, kh&ocirc;ng c&oacute; nhiều người lớn c&oacute; thể kiếm được hơn 5 đ&ocirc; la mỗi giờ. Sự c&aacute;m dỗ biến mất v&agrave; sự b&igrave;nh tĩnh trở lại. T&ocirc;i chầm chậm quay sang nh&igrave;n Mike. N&oacute; quay lại nh&igrave;n t&ocirc;i. C&aacute;i phần yếu đuối v&agrave; tham lam trong con người t&ocirc;i đ&atilde; im lặng. C&oacute; một sự điềm tĩnh v&agrave; chắc chắn về tiền bạc đến với tr&iacute; &oacute;c v&agrave; t&acirc;m hồn t&ocirc;i. T&ocirc;i biết Mike cũng đang cảm thấy điều đ&oacute;.</p>
<p>&nbsp;</p>
<p>&ldquo;Tốt lắm. Hầu hết mọi người đều c&oacute; một c&aacute;i gi&aacute;. V&agrave; họ c&oacute; c&aacute;i gi&aacute; đ&oacute; v&igrave; họ c&oacute; những cảm x&uacute;c m&agrave; ta gọi l&agrave; nỗi lo sợ v&agrave; sự tham lam. <b>Đầu ti&ecirc;n, nỗi lo kh&ocirc;ng c&oacute; tiền buộc họ phải l&agrave;m việc, v&agrave; khi họ l&atilde;nh lương th&igrave; sự tham lam hoặc l&ograve;ng th&egrave;m muốn khiến họ bắt đầu nghĩ đến những thứ tuyệt vời m&agrave; tiền bạc c&oacute; thể mua được</b>. Khi đ&oacute; th&igrave; một khu&ocirc;n mẫu bắt đầu&hellip;&rdquo; Người cha gi&agrave;u dịu d&agrave;ng n&oacute;i.</p>
</div>
<div>
<p>&nbsp;</p>
<p>&ldquo;<b>Khu&ocirc;n mẫu n&agrave;o ạ</b>?&rdquo; T&ocirc;i hỏi.</p>
<p>&nbsp;</p>
<p>&ldquo;C&aacute;i khu&ocirc;n mẫu của việc thức dậy, đi l&agrave;m, trả h&oacute;a đơn, thức dậy, đi l&agrave;m, trả h&oacute;a đơn&hellip; Sau đ&oacute; th&igrave; cuộc sống của họ cứ k&eacute;o d&agrave;i m&atilde;i chỉ với hai cảm gi&aacute;c: <b>nỗi lo sợ v&agrave; sự tham lam</b>. Khi được đưa ra nhiều tiền hơn, họ sẽ tiếp tục c&aacute;i v&ograve;ng luẩn quẩn n&ecirc;u tr&ecirc;n bằng c&aacute;ch gia tăng c&aacute;c chi ph&iacute;. Đ&oacute; l&agrave; c&aacute;i m&agrave; cha gọi l&agrave; Rat Race.&rdquo;</p>
<p>&nbsp;</p>
<p>&ldquo;C&oacute; một con đường kh&aacute;c hả cha?&rdquo; Mike hỏi.</p>
<p>&ldquo;C&oacute; đấy nhưng chỉ một &iacute;t người t&igrave;m ra n&oacute;. Đ&oacute; l&agrave; con đường m&agrave; cha hy vọng hai con sẽ t&igrave;m ra khi học v&agrave; l&agrave;m việc với cha. Ch&iacute;nh v&igrave; vậy m&agrave; cha đ&atilde; đề nghị đủ loại tiền lương cho hai con.&rdquo;</p>
<p>&ldquo;Cha c&oacute; &aacute;m chỉ g&igrave; kh&ocirc;ng vậy? Tụi con thấy rất mệt khi phải l&agrave;m việc nặng, nhất l&agrave; khi kh&ocirc;ng được trả c&ocirc;ng g&igrave; cả.&rdquo; Mike n&oacute;i nho nhỏ.</p>
<p>&ldquo;C&aacute;c con c&oacute; thấy những người l&agrave;m việc cho cha kh&ocirc;ng? Nỗi lo sợ kh&ocirc;ng c&oacute; tiền k&igrave;m giữ họ trong c&aacute;i cạm bẫy: đi l&agrave;m, kiếm tiền, đi l&agrave;m, kiếm tiền, hy vọng nỗi lo sẽ vơi đi. Nhưng mỗi ng&agrave;y khi họ thức dậy, sự lo lắng ấy thức dậy c&ugrave;ng họ, gặm nhấm tr&aacute;i tim họ. <b>Tiền bạc điều khiển cuộc sống của họ, nhưng họ kh&ocirc;ng d&aacute;m th&uacute; nhận sự thật đ&oacute;. Tiền bạc điều khiển cảm x&uacute;c v&agrave; l&agrave;m chủ lu&ocirc;n cả t&acirc;m hồn họ&hellip;</b>&rdquo;</p>
<p align="center">&nbsp;</p>
<p>Mike v&agrave; t&ocirc;i lắng nghe nhưng kh&ocirc;ng thật sự hiểu hết mọi điều&hellip; T&ocirc;i chỉ biết rằng t&ocirc;i vẫn thường tự hỏi tại sao những người lớn lu&ocirc;n phải vội v&atilde; đi l&agrave;m, v&agrave; tr&ocirc;ng họ kh&ocirc;ng bao giờ c&oacute; vẻ hạnh ph&uacute;c, như thể c&oacute; một c&aacute;i g&igrave; đ&oacute; buộc họ phải đ&igrave; l&agrave;m vậy&hellip;</p>
</div>
<p>&ldquo;Cha muốn hai con tr&aacute;nh dược c&aacute;i bẫy đ&oacute;. Đ&oacute; l&agrave; điều m&agrave; thật sự cha đang dạy c&aacute;c con chứ kh&ocirc;ng phải chỉ dạy c&aacute;ch kiếm tiền, bởi v&igrave; tiền kh&ocirc;ng giải quyết được vấn đề.&rdquo;</p>
<div>
<div style="border-style: dashed;border-radius: 15px; margin: 5px; padding: 10px; background-color: #FEF9E7;">
<p align="center"><b>Cha muốn hai con tr&aacute;nh dược c&aacute;i bẫy đ&oacute;. Đ&oacute; l&agrave; điều m&agrave; thật sự cha đang dạy c&aacute;c con chứ kh&ocirc;ng phải chỉ dạy c&aacute;ch kiếm tiền, bởi v&igrave; tiền kh&ocirc;ng giải quyết được vấn đề.</b></p>
</div>
<p>&nbsp;</p>
<p>&ldquo;Kh&ocirc;ng &agrave;?&rdquo; T&ocirc;i ngạc nhi&ecirc;n hỏi.</p>
<p>&ldquo;Kh&ocirc;ng hề. Người ta ham muốn tiền bạc v&igrave; những niềm vui m&agrave; họ nghĩ rằng n&oacute; c&oacute; thể mua được. Nhưng niềm vui do tiền bạc mang đến thường rất ngắn ngủi, v&agrave; người ta lại cần tiền để c&oacute; được những niềm vui kh&aacute;c, những điều th&uacute; vị hơn, tiện nghi hơn, an to&agrave;n hơn. V&igrave; vậy m&agrave; họ tiếp tục l&agrave;m việc, nghĩ rằng tiền sẽ l&agrave;m dịu đi t&acirc;m hồn đang khổ sở v&igrave; những nỗi lo sợ v&agrave; l&ograve;ng ham muốn của họ. Nhưng tiền kh&ocirc;ng thể l&agrave;m được điều đ&oacute;.&rdquo;</p>
<p>&ldquo;Ngay cả với những người gi&agrave;u sao?&rdquo;</p>
<p>&nbsp;</p>
<p>&ldquo;Ừ, ngay cả với những người gi&agrave;u. <b>Nhiều người gi&agrave;u khao kh&aacute;t kiếm tiền kh&ocirc;ng phải v&igrave; l&ograve;ng ham muốn m&agrave; v&igrave; nỗi lo sợ bị ngh&egrave;o t&uacute;ng</b>, v&igrave; vậy họ t&iacute;ch lũy h&agrave;ng tấn tiền chỉ dể cho nỗi lo sợ ấy ng&agrave;y c&agrave;ng tệ hại hơn. Cha biết nhiều người c&oacute; h&agrave;ng triệu đ&ocirc; la lại c&ograve;n lo sợ hơn cả khi họ kh&ocirc;ng c&oacute; đồng n&agrave;o trong t&uacute;i. Họ rất lo bị mất tiền. Nỗi sợ đ&atilde; gi&uacute;p cho họ gi&agrave;u c&oacute; nay lại c&agrave;ng tồi tệ hơn. C&aacute;i phần yếu đuối v&agrave; tham lam trong t&acirc;m hồn họ đang h&eacute;t lớn hơn. Họ kh&ocirc;ng muốn mất những ng&ocirc;i nh&agrave; lớn, những chiếc xe hơi v&agrave; một cuộc sống cao sang m&agrave; tiền bạc đ&atilde; đem đến. Họ lo kh&ocirc;ng biết bạn b&egrave; sẽ n&oacute;i g&igrave; khi họ kh&ocirc;ng c&ograve;n tiền nữa. Rất nhiều người cảm thấy tuyệt vọng v&agrave; bị căng thẳng thần kinh d&ugrave; tr&ocirc;ng họ rất lộng lẫy v&agrave; đang c&oacute; nhiều tiền.&rdquo;</p>
<p>&nbsp;</p>
<p>&ldquo;Thế những người ngh&egrave;o c&oacute; hạnh ph&uacute;c hơn kh&ocirc;ng ạ?&rdquo;. T&ocirc;i rụt r&egrave; hỏi. &ldquo;<b>Kh&ocirc;ng. Sự tr&aacute;nh n&eacute; tiến bạc cũng chỉ l&agrave; một kiểu loạn thần kinh giống như qu&aacute; gắn b&oacute; với tiền bạc th&ocirc;i.</b> Cha đ&atilde; gặp rất nhiều người n&oacute;i rằng họ kh&ocirc;ng quan t&acirc;m đến tiền bạc, nhưng lại l&agrave;m việc để kiếm tiền 8 giờ một ng&agrave;y. Nếu họ kh&ocirc;ng quan t&acirc;m đến tiền th&igrave; họ đi l&agrave;m kiếm tiền để l&agrave;m g&igrave;? <b>Kiểu suy nghĩ đ&oacute; c&oacute; lẽ c&ograve;n tệ hơn cả những người chuy&ecirc;n t&iacute;ch c&oacute;p tiền bạc nữa&hellip;</b>&rdquo;.</p>
</div>
<p>&nbsp;</p>
<p align="center"><img src="http://chagiauchangheo.songlachinhminh.vn/472584D2003B40A0/86ED3E8AB73C3F69472586DD002C5FD8/$File/75.3_r1_c1.jpg" style="border: 1px solid #dddddd; border-radius: 4px; padding: 5px; width: 80%;"></p>
<p>&nbsp;</p>
<p>&ldquo;Thế ta phải l&agrave;m g&igrave;? Kh&ocirc;ng l&agrave;m việc kiếm tiền cho đến khi hết cảm thấy lo sợ v&agrave; tham lam hay sao?&rdquo;</p>
<p>&ldquo;Nếu lo kh&ocirc;ng đủ tiền, thay v&igrave; phải chạy đi l&agrave;m việc ngay lập tức để kiếm tiền, h&atilde;y tự hỏi rằng: &lsquo;Liệu một c&ocirc;ng việc c&oacute; phải l&agrave; giải ph&aacute;p tột nhất để vượt qua nỗi lo n&agrave;y hay kh&ocirc;ng?&rsquo; Theo cha th&igrave; c&acirc;u trả lời sẽ l&agrave; &lsquo;Kh&ocirc;ng&rsquo;, đặc biệt l&agrave; khi con nh&igrave;n qua suốt một đời người. <b>C&ocirc;ng việc chỉ l&agrave; một giải ph&aacute;p ngắn hạn cho một vấn đề d&agrave;i hạn th&ocirc;i</b>. Cũng giống như c&acirc;u chuyện về một con lừa k&eacute;o xe trong l&uacute;c người chủ treo lủng lẳng một củ c&agrave; rết trước mũi n&oacute; vậy. Người chủ c&oacute; thể sẽ đến được nơi m&agrave; &ocirc;ng ta muốn, c&ograve;n con lừa th&igrave; chỉ đuổi theo một ảo tưởng th&ocirc;i. Nếu con lừa c&oacute; thể nh&igrave;n thấy to&agrave;n cảnh bức tranh n&agrave;y, c&oacute; thể n&oacute; sẽ suy nghĩ lại xem c&oacute; n&ecirc;n theo đuổi củ c&agrave; rốt nữa hay kh&ocirc;ng&hellip;&rdquo;</p>
<p>&nbsp;</p>
<p>&ldquo;Thế b&aacute;c khuy&ecirc;n con l&agrave;m thế n&agrave;o?&rdquo; T&ocirc;i băn khoăn hỏi.</p>
<p>&nbsp;</p>
<p>&ldquo;<b>H&atilde;y cố nắm cho được sức mạnh của tiền bạc, đừng e sợ n&oacute;</b>. N&oacute;i cho c&ugrave;ng th&igrave; ch&uacute;ng ta đều l&agrave; những người l&agrave;m c&ocirc;ng cả, chỉ c&oacute; điều l&agrave; ở những mức độ kh&aacute;c nhau th&ocirc;i. Cha chỉ muốn hai con c&oacute; cơ hội để nh&igrave;n r&otilde; c&aacute;i cạm bẫy n&agrave;y, c&aacute;i cạm bẫy g&acirc;y ra bởi nỗi lo sợ v&agrave; l&ograve;ng ham muốn. H&atilde;y k&eacute;o ch&uacute;ng về phe m&igrave;nh chứ đừng để ch&uacute;ng chống lại m&igrave;nh. Đ&oacute; l&agrave; điều m&agrave; cha muốn dạy c&aacute;c con. <b>Nếu đầu ti&ecirc;n m&agrave; c&aacute;c con kh&ocirc;ng thể giải quyết được nỗi lo sợ v&agrave; l&ograve;ng ham muốn, m&agrave; sau đ&oacute; c&aacute;c con lại gi&agrave;u l&ecirc;n, th&igrave; c&aacute;c con sẽ chỉ l&agrave; những n&ocirc; lệ được trả lương cao m&agrave; th&ocirc;i&hellip;</b>&rdquo;</p>
<p align="center"><img src="http://chagiauchangheo.songlachinhminh.vn/472584D2003B40A0/86ED3E8AB73C3F69472586DD002C5FD8/$File/75.4_r2_c1.jpg" style="border: 1px solid #dddddd; border-radius: 4px; padding: 5px; width: 100%;"></p>
<p>Tr&ecirc;n đường quay trở lại cửa h&agrave;ng, người cha gi&agrave;u giải th&iacute;ch cho ch&uacute;ng t&ocirc;i biết người gi&agrave;u đ&atilde; &ldquo;l&agrave;m ra tiền&rdquo; như thế n&agrave;o. L&uacute;c đ&oacute;, ch&uacute;ng t&ocirc;i kh&ocirc;ng hiểu &ocirc;ng đang n&oacute;i g&igrave;, nhưng nhiều năm tr&ocirc;i qua th&igrave; mọi thứ dần dần s&aacute;ng tỏ&hellip;</p>
<p>&nbsp;</p>
<p align="center"><iframe allow="accelerometer; autoplay; clipboard-write; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="" frameborder="0" height="315" src="https://www.youtube.com/embed/e9dZQelULDk" title="YouTube video player" width="560"></iframe></p>

“Các con thấy không, bà Martin và hầu hết những người ở đây đều phải làm việc cật lực để kiếm một ít tiền, bám vào viễn ảnh của một công việc bảo đảm, mong chờ một kỳ nghỉ kéo dài ba tuần mỗi năm và một số lương hưu bủn xỉn sau mấy chục năm làm việc. Nếu điều đó làm các con thấy hứng thú, cha sẽ nâng lương các con lên 25 xu một giờ…”

 

“Nhưng đó là những người làm việc chăm chỉ. Bác đang chế giễu họ à?” Tôi hỏi.

 

Một nụ cười thoáng qua trên gương mặt người cha giàu.

 

“Có thể những lời nói của bác nghe có vẻ tàn nhẫn, nhưng bác đang cố gắng để các con có thể thấy được một cái gì đó. Hầu hết mọi người không thấy được những cái bẫy mà họ đang mắc vào chỉ vì tầm nhìn của họ quá hẹp.”

 

Mike và tôi ngồi ngẩn ra đó, không hiểu rõ hết những gì vừa nghe. Người cha giàu nói chuyện nghe thật tàn nhẫn. Tuy nhiên chúng tôi có thể cảm thấy ông đang rất muốn chúng tôi hiểu được một điều gì đó.

Người cha giàu mỉm cười. “25 xu một giờ nghe có vẻ tuyệt đấy chứ? Nó có làm cho tim các con đập nhanh hơn không?”

Tôi lắc đầu.

 

Thôi được 1 đô la một giờ.” Người cha giàu nói cùng với một nụ cười kín đáo.

 

Tim tôi đập mạnh. Trí óc tôi muốn hét lên: “Nhận đi! Nhận đi!” Tôi không thể tin vào những gì mình đang nghe nữa. Nhưng tôi vẫn không nói gì cả.

 

À thế thì 2 đô la một giờ.

 

Bộ óc và trái tim 9 tuổi của tôi gần như muốn nổ tung. Tôi không thể tưởng tượng là mình có thể kiếm được ngần ấy tiền. Tôi muốn nói “vâng ạ.” Tôi như thấy rõ trước mắt một cái xe đạp mới, một bộ găng bóng chày mới và sự ngưỡng mộ của bạn bè khi tôi xoè tiền ra. Nhưng không biết tại sao, tôi vẫn im lặng.

 

Cây kem đang chảy xuống tay tôi. Bây giờ chỉ còn lại cái que và ở dưới đất là một đống vani và sôcôla mà lũ kiến rất khoái. Người cha giàu nhìn hai đứa trẻ đang chăm chăm ngó ông, mắt mở to và đầu óc trống rỗng. Ông biết rằng có một phần trong chúng tôi muốn đồng ý thỏa thuận này. Ông biết trong tâm hồn của mỗi người đều có một phần yếu đuối và tham lam mà người khác có thể mua được. Và ông cũng biết rằng trong tâm hồn của mỗi người đều có một phần mạnh mẽ và quyết tâm không bao giờ mua được cả. Vấn đề chỉ đơn giản là phần nào mạnh hơn mà thôi.

Ông biết trong tâm hồn của mỗi người đều có một phần yếu đuối và tham lam mà người khác có thể mua được. Và ông cũng biết rằng trong tâm hồn của mỗi người đều có một phần mạnh mẽ và quyết tâm không bao giờ mua được cả. Vấn đề chỉ đơn giản là phần nào mạnh hơn mà thôi.

 

Thôi được rồi, 5 đô la một giờ.

 

Bỗng dưng, lòng tôi chợt lắng lại. Điều gì đó đã thay đổi. Lời mời chào trở nên quá lớn và đâm ra lố bịch. Vào năm 1956, không có nhiều người lớn có thể kiếm được hơn 5 đô la mỗi giờ. Sự cám dỗ biến mất và sự bình tĩnh trở lại. Tôi chầm chậm quay sang nhìn Mike. Nó quay lại nhìn tôi. Cái phần yếu đuối và tham lam trong con người tôi đã im lặng. Có một sự điềm tĩnh và chắc chắn về tiền bạc đến với trí óc và tâm hồn tôi. Tôi biết Mike cũng đang cảm thấy điều đó.

 

“Tốt lắm. Hầu hết mọi người đều có một cái giá. Và họ có cái giá đó vì họ có những cảm xúc mà ta gọi là nỗi lo sợ và sự tham lam. Đầu tiên, nỗi lo không có tiền buộc họ phải làm việc, và khi họ lãnh lương thì sự tham lam hoặc lòng thèm muốn khiến họ bắt đầu nghĩ đến những thứ tuyệt vời mà tiền bạc có thể mua được. Khi đó thì một khuôn mẫu bắt đầu…” Người cha giàu dịu dàng nói.

 

Khuôn mẫu nào ạ?” Tôi hỏi.

 

“Cái khuôn mẫu của việc thức dậy, đi làm, trả hóa đơn, thức dậy, đi làm, trả hóa đơn… Sau đó thì cuộc sống của họ cứ kéo dài mãi chỉ với hai cảm giác: nỗi lo sợ và sự tham lam. Khi được đưa ra nhiều tiền hơn, họ sẽ tiếp tục cái vòng luẩn quẩn nêu trên bằng cách gia tăng các chi phí. Đó là cái mà cha gọi là Rat Race.”

 

“Có một con đường khác hả cha?” Mike hỏi.

“Có đấy nhưng chỉ một ít người tìm ra nó. Đó là con đường mà cha hy vọng hai con sẽ tìm ra khi học và làm việc với cha. Chính vì vậy mà cha đã đề nghị đủ loại tiền lương cho hai con.”

“Cha có ám chỉ gì không vậy? Tụi con thấy rất mệt khi phải làm việc nặng, nhất là khi không được trả công gì cả.” Mike nói nho nhỏ.

“Các con có thấy những người làm việc cho cha không? Nỗi lo sợ không có tiền kìm giữ họ trong cái cạm bẫy: đi làm, kiếm tiền, đi làm, kiếm tiền, hy vọng nỗi lo sẽ vơi đi. Nhưng mỗi ngày khi họ thức dậy, sự lo lắng ấy thức dậy cùng họ, gặm nhấm trái tim họ. Tiền bạc điều khiển cuộc sống của họ, nhưng họ không dám thú nhận sự thật đó. Tiền bạc điều khiển cảm xúc và làm chủ luôn cả tâm hồn họ…

 

Mike và tôi lắng nghe nhưng không thật sự hiểu hết mọi điều… Tôi chỉ biết rằng tôi vẫn thường tự hỏi tại sao những người lớn luôn phải vội vã đi làm, và trông họ không bao giờ có vẻ hạnh phúc, như thể có một cái gì đó buộc họ phải đì làm vậy…

“Cha muốn hai con tránh dược cái bẫy đó. Đó là điều mà thật sự cha đang dạy các con chứ không phải chỉ dạy cách kiếm tiền, bởi vì tiền không giải quyết được vấn đề.”

Cha muốn hai con tránh dược cái bẫy đó. Đó là điều mà thật sự cha đang dạy các con chứ k


File Attachment Icon
75.2_r1_c1.jpg
File Attachment Icon
75.3_r1_c1.jpg
File Attachment Icon
75.4_r2_c1.jpg
File Attachment Icon
75.5_r1_c1.jpg